Biết tim ta đâu có tội gì
Nhưng vẫn đau nhói quá chừng
Dẫu là sai cố bảo đừng không thể
Đã từng quên, bất chợt hiện về
Ta lờ đi lặng lẽ thờ ơ
Bình tâm lại cho cảm giác yêu đời
Ôi nhớ quá đêm nào nghiệt ngã
Nghĩ bên này thấy ám ảnh bên kia
Chắc là yêu quá rồi không đủ để quên
Mà không quên nghĩa là không xa lạ
Tình nồng quá hồn run đến là lạ.
Không thể nói thành lời như ta đã
Nghĩ bao nhiêu cũng chẳng giải quyết được gì
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét