Bài thơ tặng vợ hôm nay
Vì buồn vì uống rượu say một mình
Vợ chồng là một mối tình
Không ai có thể đem mình ra so
Chiều nay vợ có nói to
Chồng tức giận quá nói cho vui mồm
Vợ chồng như cái dâu tôm
Như bầu như bí, như cơm và nồi
Làm sao nói giận là thôi
Ai mà chẳng vậy suốt bao đời này
Nghĩa vợ, tình chồng không phải sớm mai
Mà như biển cả mênh mông gập ghềnh
Lúc phẳng lặn lúc bồng bềnh
Vợ là gió chồng là sóng biển
Gió thổi mạnh sóng càng đập mạnh
Gió tan rồi sóng lại dịu êm
Đời là vậy nghĩa tình là vậy
Sóng thủy chung suốt đời với ngon gió kia
Dù xa cách gió cũng tìm đến biển
Biển lặng yên nếu không có gió qua
Nếu có gió thì biển sẽ ồn ào
Dữ dội lắm khi cơn ghen bùng cháy
Sóng sẽ không in lành khi gió nỗi cơn
Hà nội, ngày 14 tháng 09 năm 2008
Vì buồn vì uống rượu say một mình
Vợ chồng là một mối tình
Không ai có thể đem mình ra so
Chiều nay vợ có nói to
Chồng tức giận quá nói cho vui mồm
Vợ chồng như cái dâu tôm
Như bầu như bí, như cơm và nồi
Làm sao nói giận là thôi
Ai mà chẳng vậy suốt bao đời này
Nghĩa vợ, tình chồng không phải sớm mai
Mà như biển cả mênh mông gập ghềnh
Lúc phẳng lặn lúc bồng bềnh
Vợ là gió chồng là sóng biển
Gió thổi mạnh sóng càng đập mạnh
Gió tan rồi sóng lại dịu êm
Đời là vậy nghĩa tình là vậy
Sóng thủy chung suốt đời với ngon gió kia
Dù xa cách gió cũng tìm đến biển
Biển lặng yên nếu không có gió qua
Nếu có gió thì biển sẽ ồn ào
Dữ dội lắm khi cơn ghen bùng cháy
Sóng sẽ không in lành khi gió nỗi cơn
Hà nội, ngày 14 tháng 09 năm 2008
TRUNG THU
Tựa bút viết đôi lời về cho vợ
Để bình yên cho mọi thứ cách xa
Vợ và con ở quê nghèo vất vả
Cha lại không về đến dịp Trung thu
Cha vẫn biết con buồn và con nhớ
Người cha này nặng nỗi nhớ thương đau
Con và mẹ như vai gầy của cha
Mỗi đêm nằm cha nghĩ mãi không vơi
Con có biết nỗi niềm cha muốn nói
Mẹ hiểu rồi đôi lúc vẫn nghĩ sai
Chiều thứ bảy cha như người thơ thẩn
Mỗi khi nghĩ cha lại thấy nhói đau
Nếu có thể cha về được hôm nay
Mẹ và con đâu có buồn như thế
Hà nội, ngày 15 tháng 09 năm 2008
Để bình yên cho mọi thứ cách xa
Vợ và con ở quê nghèo vất vả
Cha lại không về đến dịp Trung thu
Cha vẫn biết con buồn và con nhớ
Người cha này nặng nỗi nhớ thương đau
Con và mẹ như vai gầy của cha
Mỗi đêm nằm cha nghĩ mãi không vơi
Con có biết nỗi niềm cha muốn nói
Mẹ hiểu rồi đôi lúc vẫn nghĩ sai
Chiều thứ bảy cha như người thơ thẩn
Mỗi khi nghĩ cha lại thấy nhói đau
Nếu có thể cha về được hôm nay
Mẹ và con đâu có buồn như thế
Hà nội, ngày 15 tháng 09 năm 2008
NGÔI NHÀ TRỌ
Chiều về ngôi nhà trọ
Lòng vắng lạnh biết bao
Gió heo mây thổi vào
Càng thấy lòng tê tái
Những chùm hoa cỏ dại
Mọc khắp chốn tường rêu
Ngồi nhìn cảnh chiều về
Mới thấy lòng vắng lặng
Khúc nhạc buồn quanh xóm
Cùng nỗi buồn bâng quơ
Bao ký ức trở về
Cuộn tròn trong ý nghĩ
Giờ này vợ ở xa
Vọng về cùng tâm trạng
Thuỡ xưa ước nguyện cũ
Cứ bám mãi không vơi
Chiều xóm trọ trời tối
Bóng điện lạp lòe yếu ớt
Vọng bên tai tiếng người vẫy gọi
Về với em, về với em
Ta quay đầu trở lại
Theo tiếng gọi thân yêu
Khoảnh khắc của buổi chiều
Hôm nay tan biến cả
Hà nội, ngày 29 tháng 10 năm 2008
Lòng vắng lạnh biết bao
Gió heo mây thổi vào
Càng thấy lòng tê tái
Những chùm hoa cỏ dại
Mọc khắp chốn tường rêu
Ngồi nhìn cảnh chiều về
Mới thấy lòng vắng lặng
Khúc nhạc buồn quanh xóm
Cùng nỗi buồn bâng quơ
Bao ký ức trở về
Cuộn tròn trong ý nghĩ
Giờ này vợ ở xa
Vọng về cùng tâm trạng
Thuỡ xưa ước nguyện cũ
Cứ bám mãi không vơi
Chiều xóm trọ trời tối
Bóng điện lạp lòe yếu ớt
Vọng bên tai tiếng người vẫy gọi
Về với em, về với em
Ta quay đầu trở lại
Theo tiếng gọi thân yêu
Khoảnh khắc của buổi chiều
Hôm nay tan biến cả
Hà nội, ngày 29 tháng 10 năm 2008
MẸ TÔI
Con về quê thăm mẹ con!
Mẹ con như thể hoàng hôn cuối trời
Bao lời đã kể mẹ ơi
Lời kể của mẹ suốt đời bên con.
Tháng năm cát trắng gió lào
Mồ hôi mẹ ướt lúc nào chẳng hay
Mồ hôi hạt gạo đong đầy
Chắt chiu dành dụm những ngày con xa.
Chiều về bóng mẹ khuất xa
“Chim dơi” lả tả bay ra kiếm mồi
Mẹ tôi vẫn bóng đơn côi
Chăm lo mảnh ruộng mong tôi nên người.
Bao năm trông ngóng từng ngày
Học song con lại tung bay khắp miền
Hôm nay con đã về đây
Vui lòng mẹ lại đắp đầy tuổi xuân
Hà nội, ngày 20 tháng 10 năm 2004
Mẹ con như thể hoàng hôn cuối trời
Bao lời đã kể mẹ ơi
Lời kể của mẹ suốt đời bên con.
Tháng năm cát trắng gió lào
Mồ hôi mẹ ướt lúc nào chẳng hay
Mồ hôi hạt gạo đong đầy
Chắt chiu dành dụm những ngày con xa.
Chiều về bóng mẹ khuất xa
“Chim dơi” lả tả bay ra kiếm mồi
Mẹ tôi vẫn bóng đơn côi
Chăm lo mảnh ruộng mong tôi nên người.
Bao năm trông ngóng từng ngày
Học song con lại tung bay khắp miền
Hôm nay con đã về đây
Vui lòng mẹ lại đắp đầy tuổi xuân
Hà nội, ngày 20 tháng 10 năm 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét