Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

CõiLongAnh

Cái tĩnh lặng tâm hồn anh tĩnh lặng
Anh lắng nghe thổn thức của lòng em
Cứ mỗi chiều anh lại ngắm hoàng hôn
Cho đến khi ánh trăng xua đi tất cả.
Xua nỗi buồn nỗi nhớ viễn vông
Xua lòng anh tan nát cả trăm lần
Xua cái nhìn đầu tiên vô cảm
Của riêng anh nỗi nhớ ngút ngàn.
Trăm lần nhớ vạn lần thương nhớ
Chỉ mình em và chỉ mình em
Anh không hiểu những điều gì thúc dục.
Để trong anh có nỗi nhớ thân tàn.
Rồi nghĩ tới những ngày mai tươi đẹp
Hạnh phúc dâng đầy tràn lấp cả hai ta.

Hà nội, ngày 15 tháng 11 năm 2005

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét