Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

DoiEm

Anh đợi chờ em giữa mấy mùa
Xuân đến xuân đi đã qua rồi
Em còn vướng bận gì chăng nữa
Để tội tim anh đến chết mòn
Anh đâu phải sinh linh có tội
Đã gieo vào em nỗi nhớ thương
Yêu anh đợi chờ em có lẽ
Cũng đủ thời gian thấm máu em.
Em đang cố hay hững hờ quên
Mà vô tình bên anh nói khẽ
Tình của em dành cho người khác
Anh đợi chờ chỉ tốn thời gian
Em làm anh đau giữa bốn mùa
Chịu thêm đâu nặng nề hơn nữa
Yêu là đợi chờ phải không em
Anh đợi chờ khi em hạnh phúc
Dù không phải anh là người khác
Cũng thõa lòng chờ một tình yêu
Anh sẽ chờ đợi em ngày ấy
Đừng vô tình quá đến lãng quên
Anh yêu em thật hơn tất cả
Vẫn đợi vẫn chờ mỗi mình em.

Hà nội, ngày 16 tháng 01 năm 2009

ThoConcocday

CHÚC MỪNG 8-3
Chúc mừng mùng tám tháng ba
Chúc cho vợ trẻ mãi không già
Luôn xinh đẹp tính tình vui vẻ
Vợ là bông hoa hồng tươi thắm
Đượm mắt Chồng bỏ hết vấn vương
Một tình yêu thương dâng cả cho em
XUÂN VỀ
Chiều mưa xuân thôi thúc lòng ta
Bước nhịp tim đập vùi đi tất cả
Đón xuân về trong gió nhẹ nắng êm
Lòng ta thúc dục bước chân vội vả
Bỏ lại phía sau bao hoa xuân đón chờ
Vội vã trở về với mái ấm thân thương
Ở nơi quê hương lớn lên đã bao ngày
Đang đón chờ những chàng trai cô gái trẻ
Đã trở về những ngày xuân dộn dã
Xuân của quê hương thơm mùi nếp mới
Em là mặt trời
Anh là trái đất
Tháng ngày lọ lem
Quay tròn quanh em
Bâng quơ khắc trốn
Hà nội, ngày 07 tháng 03 năm 2009

EmGuiNoiChoAnh

Em gửi cho anh tấm chân tình
Gửi cho anh bình minh rạng sáng
Em gửi những điều không thể nói
Cho đời em cuộc sống của anh.
Em sống mãi thế giới lặng yên.
Và đang tìm một nguồn hạnh phúc
Trong đêm tối ánh đèn soi dọi
Dọi lòng em thấu trong lòng anh.
Em cũng cố biến thành vĩ đại
Trong cả giấc mơ và suy nghĩ
Sâu thẳm của tình yêu lặng lẽ
Chọn cuộc đời em gửi về anh
Hà nội, ngày 26 tháng 03 năm 2009

VoChong

Lấy Chồng cuới Vợ là duyên
Cớ gì đỗ lỗi cho lời tình yêu
Yêu nhau sớm nắng cuối chiều
Mấy ai mà hiểu được điều gì đây
Vợ chồng chung sống từng ngày
Hợp lòng chung sức đong đầy biển khơi
Bây giờ em hãy lấy chồng
Xem tình yêu ấy mặn nồng biết bao
Dù sao đừng hỏi dù sao
Đừng cầm quả táo ước ao làm gì

Hà nội, ngày 07 tháng 04 năm 2009

BienTinhThuBay

Biển vỗ về con tim người thiếu nữ
Rất mặn mà giọt nước yêu thương
Đọng trên môi làn sóng cuộn về
Đôi môi nhỏ mấp mô thương nhớ
Gọi tên em biển của chiều nào
Giữa biển xanh tiếng sóng ồn ào
Nên gọi mãi chẳng thấy lời đáp lại
Có lẽ em ở xa,không về với biển
Lặng thầm anh đứng đợi chiều hôm
Cả tuần với công việc cũng vơi đi
Chiều thứ 7 anh nhớ em nhiều lắm
Mới gần nhau trong ba năm có lẻ
Mà xa nhau chín tháng đợi chờ
Với từng ấy đã làm anh đau khổ
Giận chính mình giận cả trí thông minh
Cả cuộc đời anh chỉ có một mối tình
Là vợ yêu trăm năm anh thương nhớ
Ngồi nghĩ lại anh thấy mình khờ dại
Cái cần suy anh chẳng nghĩ bao giờ
Hà nội, ngày 09 tháng 04 năm 2009

ThuBay

Thứ bảy này không em
Căn phòng thêm lạnh lẽo
Anh như người trai trẻ
Lặng lẽ giữa muôn người
Chiều thứ bảy anh nghe
Có xe về chuyến ấy
Mà sao lòng vẫn thấy
Sao xuyến giữa hai chiều
Bên kia người vợ yêu
Đùa vui cùng con nhỏ
Anh hôm nay đã bỏ
Chiều thứ bảy vắng em
Anh thấy lòng xuyến sao
Nhưng cũng phải thở phào
Đưa hồn mơ mộng vậy
Trong đêm anh vẫn thấy
Hình bóng của em yêu
Thế là hết buổi chiều
Thứ bảy nhớ em nhiều
Cuộc đời anh vẫn yêu
Yêu em yêu em nhất

Hà nội, ngày 09 tháng 04 năm 2009

ChieuThuBay

Chiều thứ bảy vắng em
Anh nhớ mùi hương quen
Con tim đang dạo dực
Đọng lại trong lòng anh
Khoảng khắc vắng em rồi
Thấy bồi hồi nhung nhớ
Mỗi lần anh lại sợ
Tiếng em xa xa dần
Cuộc sống của đời trần
Mỗi năm có bốn mùa
Tình yêu ta chớ đùa
Không quay tròn như thế
Biết là tìm không dễ
Giữa hai nữa quộc đời
Sóng gió chẳng nên đôi
Nên bình yên lặng lẽ
Chúng ta cùng chia sẽ
Cùng nghĩ đến một điều
Cùng yêu nhau rất nhiều
Để cho đời thêm đẹp

Hà nội, ngày 23 tháng 04 năm 2009

Dep,NgayDauYeuEm

Em có nhớ chiều nào xuôi ngược
Tự sử mình thôi đôi dép mới rồi
Nay nhớ lại lòng thấy bồi hồi
Biểu tượng đôi dép chính là sức mạnh
Tình đôi ta từ đôi dép đó
Và giờ đây luôn đong đầy kỷ niệm
Anh, người thay dép dưới chân em
Là đường đi mỗi lần em muốn bước
Dép bất ngờ tượng trưng đôi ta
Thành một cặp song hành cùng năm tháng
Không than phiền không lìa một bước
Nắng mưa giải dầu gió dét đều qua
Sức dẻo giai ngang bằng gánh vác
Cho đến cùng không thể mới lìa đôi
Chiếc ra đi, chiếc ở đơn côi
Lệch lạc quá bị người đời bỏ mặc
Đôi dép mới trở thành một cặp
Tiếp tục như đôi dép cũ hôm nào
Vẫn thõa sức mặc gió vươn cao
Mà chẳng biết có ai nào nâng đỡ
Em thấy từ đôi dép yêu thương
Để cho em nỗi nhớ một đoạn đường
Và hôm nay anh còn nhớ lại
Dép hôm nào mỗi lần nhớ về em

Hà nội, ngày 23 tháng 04 năm 2009

NhoVeEm

Anh chỉ muốn khi màn đêm buông xuống
Được gần em sửi ấm tình yêu
Được bên em anh nói những điều
Ôm ấp mãi một tình yêu dực lửa
Cháy trong lòng nỗi nhớ về em
Anh bên em hàng ngày vẫn chưa đủ
Mà bên em từng phút từng giây
Chỉ có thế mới làm anh đỡ nhớ
Suốt cuộc đời với nỗi nhớ yêu thương

Hà nội, ngày 25 tháng 07 năm 2006

MuaDongNamNay


Hà nội năm nay gió mùa về giá lạnh
Em sửu ấm lòng anh trong từng giấc ngủ
Cả mùa đông giá buốt lạnh trái tim
Nhìn cảnh vật anh thấy lòng ấm ấp
Thấy mùa đông không như những mùa đông khác
Thấy tình yêu ngập tràn tim anh
Thấy hình em in trong hình anh vậy
Ta hiểu hết lời tình yêu mãi mãi
Sống chung vui hạnh phúc cả ngàn năm
Có tình yêu giữa anh và em
Cả cuộc đời và mãi mãi gần nhau.
Chung thuỷ hết tình yêu sẵng có
Để cho đời mãi mãi in vui
Để cho ta sống cả đời thơm ngát
Mùi tình yêu đọng lại đến ngàn đời
Hà nội, ngày 28 tháng 12 năm 2007

VỢ...!

Bài thơ tặng vợ hôm nay
Vì buồn vì uống rượu say một mình
Vợ chồng là một mối tình
Không ai có thể đem mình ra so
Chiều nay vợ có nói to
Chồng tức giận quá nói cho vui mồm
Vợ chồng như cái dâu tôm
Như bầu như bí, như cơm và nồi
Làm sao nói giận là thôi
Ai mà chẳng vậy suốt bao đời này
Nghĩa vợ, tình chồng không phải sớm mai
Mà như biển cả mênh mông gập ghềnh
Lúc phẳng lặn lúc bồng bềnh
Vợ là gió chồng là sóng biển
Gió thổi mạnh sóng càng đập mạnh
Gió tan rồi sóng lại dịu êm
Đời là vậy nghĩa tình là vậy
Sóng thủy chung suốt đời với ngon gió kia
Dù xa cách gió cũng tìm đến biển
Biển lặng yên nếu không có gió qua
Nếu có gió thì biển sẽ ồn ào
Dữ dội lắm khi cơn ghen bùng cháy
Sóng sẽ không in lành khi gió nỗi cơn

Hà nội, ngày 14 tháng 09 năm 2008

TRUNG THU

Link cố định 18/12/2009@11h20, 37 lượt xem, viết bởi: LONG KHOA
Chuyên mục: Tho Tay
Tựa bút viết đôi lời về cho vợ
Để bình yên cho mọi thứ cách xa
Vợ và con ở quê nghèo vất vả
Cha lại không về đến dịp Trung thu
Cha vẫn biết con buồn và con nhớ
Người cha này nặng nỗi nhớ thương đau
Con và mẹ như vai gầy của cha
Mỗi đêm nằm cha nghĩ mãi không vơi
Con có biết nỗi niềm cha muốn nói
Mẹ hiểu rồi đôi lúc vẫn nghĩ sai
Chiều thứ bảy cha như người thơ thẩn
Mỗi khi nghĩ cha lại thấy nhói đau
Nếu có thể cha về được hôm nay
Mẹ và con đâu có buồn như thế

Hà nội, ngày 15 tháng 09 năm 2008

NGÔI NHÀ TRỌ

Link cố định 18/12/2009@11h18, 39 lượt xem, viết bởi: LONG KHOA
Chuyên mục: Tho Tay
Chiều về ngôi nhà trọ
Lòng vắng lạnh biết bao
Gió heo mây thổi vào
Càng thấy lòng tê tái

Những chùm hoa cỏ dại
Mọc khắp chốn tường rêu
Ngồi nhìn cảnh chiều về
Mới thấy lòng vắng lặng

Khúc nhạc buồn quanh xóm
Cùng nỗi buồn bâng quơ
Bao ký ức trở về
Cuộn tròn trong ý nghĩ

Giờ này vợ ở xa
Vọng về cùng tâm trạng
Thuỡ xưa ước nguyện cũ
Cứ bám mãi không vơi

Chiều xóm trọ trời tối
Bóng điện lạp lòe yếu ớt
Vọng bên tai tiếng người vẫy gọi
Về với em, về với em

Ta quay đầu trở lại
Theo tiếng gọi thân yêu
Khoảnh khắc của buổi chiều
Hôm nay tan biến cả

Hà nội, ngày 29 tháng 10 năm 2008

MẸ TÔI

Link cố định 18/12/2009@11h15, 35 lượt xem, viết bởi: LONG KHOA
Chuyên mục: Tho Tay
Con về quê thăm mẹ con!
Mẹ con như thể hoàng hôn cuối trời
Bao lời đã kể mẹ ơi
Lời kể của mẹ suốt đời bên con.

Tháng năm cát trắng gió lào
Mồ hôi mẹ ướt lúc nào chẳng hay
Mồ hôi hạt gạo đong đầy
Chắt chiu dành dụm những ngày con xa.

Chiều về bóng mẹ khuất xa
“Chim dơi” lả tả bay ra kiếm mồi
Mẹ tôi vẫn bóng đơn côi
Chăm lo mảnh ruộng mong tôi nên người.

Bao năm trông ngóng từng ngày
Học song con lại tung bay khắp miền
Hôm nay con đã về đây
Vui lòng mẹ lại đắp đầy tuổi xuân

Hà nội, ngày 20 tháng 10 năm 2004

ConMuaCuoiMuaDong

Hạt mưa cuối mùa đông yếu ớt bay
Dật dờ trước gió trên đường vắng tanh
Giá buốt lạnh đôi bàn tay nắm chặt
Thấu trong mình một nỗi nhớ về em
Cơn mưa cuối mùa đông lạnh tái tê
Nhỏ lăn dài cõi lòng ta thương nhớ
Mưa qua gió qua mây qua trái tim
Mưa dụi hết bụi trần gian bán lại
Mưa tìm về cõi thiên thai hoãn lạc
Ôm ấp trong lòng nỗi nhớ miên man
Mưa cứ thế mưa kéo dài mãi thế
Qua năm này rồi lại đến năm sau
Đấy là nắng là mưa cuả đất trời
Quy luật ấy muôn đời luôn để lại
Cuộc đời ta giữa vòng đời hối hả
Tấp nập tìm về mái ấm yêu thương
Ở nơi đây ta nhìn mưa thấm đất
Mà thấy lòng đang cô quạnh vắng hiu
Nơi xa kia ánh đèn xe dọi lại
Thắp lên người một tia sáng bình in
Cơn mưa cuối mùa đông đâu còn nữa
Để ngắm nhìn mưa bụi phắt phơ bay
Ta dắc tay nhau về bên mái ấm
Hết cuộc đời mưa cuối của mùa đông

Hà nội, ngày 31 tháng 10 năm 2008

MotThoangQueHuong

Đã bao năm sinh mưu nơi đất khách
Ta lại trở về một thoáng quê hương
Lũy tre xưa những buổi tan trường về
Chầm chậm bước trên đường làng cát bụi
Chiều vắng người quê nghèo như trở lại
Một vạt dài những cánh lá vàng rơi
Cùng chân bước hai hàng cây thổn thức
Bao ý nghĩ trẻ thơ lại hiện về
Năm tháng qua rồi mà vẫn còn in
Biết bao điều nhớ thương từng gửi lại
Nơi xưa này còn nhớ lại trong tôi
Nhớ thuở xưa thân cây già ngã bóng
Chiều hôm nào tôi đã khắc tên em
Trong cát bụi in hình dấu chân anh
Đoạn đường ngắn mà sao lòng dài mãi
Hai đứa chung đường sao chẳng nói ra
Chiều thôn quê cảnh hoàng hôn bao phủ
Vạt nắng dài dọi mãi bước chân ta
Thế mà nay cũng là buổi chiều tà
Hoàng hôn xuống chẳng thấy hình bóng cũ
Còn ta đứng nhìn nỗi nhớ cô đơn

Hà nội, ngày 13 tháng 11 năm 2008

BietLamSao

Bây giờ anh ở nơi xa
Em lại là con gái
Mùa đông đã đến rồi
Những việc ở trên đời
Em làm sao lo nỗi
Em như cây cằn cỗi
Héo hắt giữa gió sương
Đoạn đường em đang tới
Đầy ắp nỗi lo âu
Sớm tối phải buồn dầu
Cho ngày mai sắp tới
Khoảng thời gian chờ đợi
Biết cực khổ nào hơn
Mỗi lúc em cô đơn
Buồn hơn bao giờ hết
Bây giờ gần đến tết
Hãy cố gắng lên em
Hy vọng qua năm mới
Mọi điều sẽ tốt hơn!

Hà nội, ngày 06 tháng 12 năm 2008

ChucMungSinhNHat

Chúc con tròn một tuổi
Đủ mười hai tháng rồi
Con tập đi tập nói nói
Tiếng con gọi đầu tiên
Ba...Ba... nghe dí dỏm
Con sinh vào mùa đông
Thời tiết mùa lạnh giá
Bao ngày tháng trôi qua
Con mới tròn một tuổi
Hà nội, ngày 29 tháng 12 năm 2008

NgayVeBenAnh


Sau những ngày giông bão trôi qua
Bây giờ hiểu hết lòng ta lòng nàng
Để rồi một chuyến đò sang
Cùng nhau chăn gối đến đầu bạc phơ.
Bữa chưa bữa sáng bữa chiều
Cùng nhau đôi bát , một niêu cơm tình
Cùng nhau đến bất thình lình
Gia đình bỡ ngờ chính mình cũng lo
Bao nhiêu sóng gió trôi qua
Trở về hạnh phúc mới là tình sâu
Trở về mái ấm một nhà
Hạnh phúc sâu nặng nghĩa tình phu thê
Hà nội, ngày 25 tháng 05 năm 2006

QueHuongEm

Nghe em kể quê hương em
Bấy lâu cách trở tầu xe ngược đường
Yêu em lòng cũng vấn vương
Nghĩ quê hương đó là đường về anh
Mơ màng tin tức vô danh
Trên đường anh nghĩ những gì tư duy
Quê em ở chốn anh hùng
Là nơi nước biếc êm đềm non tươi
Là nơi chin hót hoa cười như xuân
Tại vì đôi mắt em trong
Nên nơi quê ấy gió lồng mát thơm
Tại vì em nói diu dàng
Lá non khẻ vẩy cành lan nô đùa
Tại vì ta sống ở quê
Cùng nhau hiểu được mọi bề của nhau
Cùng nhau cho đến bạc đầu
Nguyện thề hạnh phúc đời sau vui cười.

Hà nội, ngày 21 tháng 04 năm 2006

ChieuVeBenEm

Khi bóng hoàng hôn đã khuất xa
Ở nhà anh chỉ muốn ghé qua
Nhìn em một phút lòng thoải mái
Ánh điện bên nhà sáng toả ra
Cơm chiều để sãn đợi anh qua
Ngỡ ngàng anh thấy lòng sao xuyến
Đứng thẩn thờ ơ chẳng nói gì
Nhìn căn nhà nhỏ lòng ấm áp
Ước nguyện mơ màng cháy trong anh
Ngước mắt nhìn qua cánh cửa tình
Bầu trời xanh ngắt ánh trăng soi
Khuôn mặt của ai sáng rạng ngời
Soi vào tận trái tim nóng bỏng
Của cả hồn tôi lẫn hồn trăng

Hà nội, ngày 21 tháng 04 năm 2006

NHỚ.....!

Mùa đông năm nay anh đã vượt qua
Gian khổ ấy sau này đâu có được
Trái tim anh bằng đá được nung vàng.
Đỏ rực mãi trong tình yêu thuở ấy.
Giữa lúc một mình anh trên phố vắng.
Heo mây thổi giá buốt tận trong lòng.
Hơn thế nữa chẳng đánh đổi nỗi lòng.
Hướng về em là thiên đường hạnh phúc.
Đánh tan đi giá lạnh của mùa đông.
Đâu chỉ có mùa đông của năm nay
Còn rất nhiều mùa đông hơn thế nữa
Trái tim anh trở thành hoa bất tử
Để hướng về một bông hồng rực lửa.
Hạnh phúc ngập tràn trên nỗi nhớ thương.
Hà nội, ngày 14 tháng 02 năm 2006

MuaNOEL

Mùa noel này có lạnh lắm không em.
Anh thấy khí trời sao lạnh thế.
Anh biết.
Nỗi lòng em còn rất nhiều suy nghĩ.
Có thể.
Đến bây giờ em mới hiểu ra
Đâu mới là một tình yêu đích thực
Đâu mới là trái tim trung thực
Để cho em gửi chọn cả cuộc đời.
Em đã biết.
Trong lòng anh chỉ có mỗi mình em.
Cho dù trên đời này có nhiều sô đẩy
Nhưng không làm xa ngã được trái tim anh
Khi yêu em, đã có em ở trong anh
Ánh mặt trời có quay về đâu trăng nữa
Vẫn mình anh, vẫn một trái tim
Chỉ mình em , người mà anh yêu quý nhất
Đó là người mới làm anh tất bật
Và đam mê cuộc sống này.
Hà nội, ngày 30 tháng 11 năm 2005

CõiLongAnh

Cái tĩnh lặng tâm hồn anh tĩnh lặng
Anh lắng nghe thổn thức của lòng em
Cứ mỗi chiều anh lại ngắm hoàng hôn
Cho đến khi ánh trăng xua đi tất cả.
Xua nỗi buồn nỗi nhớ viễn vông
Xua lòng anh tan nát cả trăm lần
Xua cái nhìn đầu tiên vô cảm
Của riêng anh nỗi nhớ ngút ngàn.
Trăm lần nhớ vạn lần thương nhớ
Chỉ mình em và chỉ mình em
Anh không hiểu những điều gì thúc dục.
Để trong anh có nỗi nhớ thân tàn.
Rồi nghĩ tới những ngày mai tươi đẹp
Hạnh phúc dâng đầy tràn lấp cả hai ta.

Hà nội, ngày 15 tháng 11 năm 2005

Tâmsucungem

Đã lâu rồi anh cũng chẳng làm thơ
Tuy không hay nhưng cũng là kỷ niệm
Anh kể lại những điều không thể nhớ
Để hồi sinh trong chí nhớ em ơi!
Những đêm đông gió ùa về ướt lạnh
Lòng thủy chung em sửu ấm yên bình
Hình bóng ấy suốt đời anh vẫn nhớ
Chiều mưa nào em lặng lẽ chờ mong
Ngồi trước cửa lòng hận òa lên khóc
Gương mặt gầy trên vai anh nín chặt
Thở than hoài những lúc giận hờn ghen
Có những lúc em thường ghen vô cớ
Anh mỉn cười ngồi lặng lẽ thờ ơ
Nói sao đây lúc em đợi em chờ
Lòng sốt sắng được gặp người mong đợi
Thế mà anh đang ở tận nơi đâu
Anh chỉ biết suốt đêm em không ngủ
Nghĩ về anh bao chuyện ở trên đời
Em lo lắng rồi thành ra tức giận
Ôm nỗi buồn hết cả một đêm thâu
Rồi ngày mai
Tình yêu vẫn vẹn toàn sau cơn bão
Vì chúng mình đúng nghĩa một tình yêu
Những câu thơ không nói lên được nhiều
Nhưng cũng đủ cho lòng anh để nhớ
Trái tim mong mỏi từng giờ bên nhau
Từ bây giờ cho đến tận mai sau
Cùng nhau bước tiếp đến đầu bac phơ
Tình yêu là những vần thơ
Cho anh gửi tới bến bờ nơi em
Hà nội, ngày 25 tháng 03 năm 2006

Âmthamnhoveem

Tiếng em cười em nói ấm làm sao
Anh muốn chôn mình mỗi khi nghe thấy
Thời gian ấy anh như người hoang tưởng
Âm thầm hoài âm thầm nhớ về em
Chiều mùa đông giá lạnh tàn heo hút
Em ở đâu em ở tận nơi nào
Hồn anh thả khoảng trời không bến đậu
Biết thả rồi nó bay mãi về đâu
Anh lặng lẽ ầm thầm ở nơi đây
Chỉ cho về con tim và nỗi nhớ
Dòng sông lặng đang thì thầm tiếng thở
Cũng như ai của một thuở ban đầu
Anh đâu muốn cuộc tình dài trong mộng
Và cũng không muốn làm kẻ yếu lòng
Anh muốn nói bằng tình yêu mãi mãi
Vẫn suốt đời với nỗi nhớ về em.
Hà nội, ngày 02 tháng 11 năm 2005

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Quê nhà
Dừng chân giữa chốn quê nhà
Nghe hương luá thở đã qua một thời
Dòng sông in bong mây trời
Lưu bao kỷ niệm tiêng cười ngày xưa
Con đường bóng mát ban trưa
Hiện lên cuộc sống bấy lâu chưa về
Những hàng cây mộc bên lề
Vươn mình trải bóng hẹn thề hoàng hôn
Chiều xuân cảm giác trào tuôn
Nhìn qua ngày ấy long buồn xa xa
Bao điều xưa ấy đi qua
Bấy nhiêu hạnh phúc vây về quanh ta